CÁO PHÓ và PHÂN ƯU
Ông NGUYỄN Đắc BỒNG

Tức Nhà Thơ Nguyễn Vô Cùng

Một số bài thơ của nhà thơ Nguyễn Vô Cùng:

SÂN GA
 
Ga đời vội vã mấy ai ngờ
Lỡ chuyến tàu xuân, lạc tuổi thơ
Dốc núi quê người ngăn bước mộng
Vầng trăng bến cũ dậy niềm mơ
Bài thơ hạnh ngộ sao còn hẹn
Chén rượu đoàn viên có mãi chờ?    
Nghe giữa mù sương còi lại vọng
Toa nào chất hết những hoang sơ

nguyễn vô cùng
MỘT SÁNG BÌNH YÊN

Giã biệt vườn xuân rộn bướm vàng
Xứ người thăm thẳm đếm mùa sang
Tình quê oán dậy bao trùng sóng
Đất khách sầu dâng mấy dặm đàng
Thương nước cơ trời chưa ứng vận
Thẹn mình giá áo cứ đa mang
Vẫn mơ một sáng bình yên đó
Chim hót cồn xưa dẫu trễ tràng!

nguyễn vô cùng
XUÂN

Xuân ở phương nao, mấy trẻ già,
Xuân về hay chỉ tháng năm qua?
Xuân trơ dáng ngọc làn sương phủ
Xuân bỏ đài gương lớp bụi nhòa
Xuân tủi đất trời đêm dã thú
Xuân sầu non nước buổi phong ba
Xuân nào đốt lại lò hương cũ
Xuân mới là xuân thật mặn mà!

nguyễn vô cùng

Quý vị xem những bài thơ khác của nhà thơ Nguyễn Vô Cùng tại http://www.saimonthidan.com/?c=author&a=846


THƠ TIỄN ANH NGUYỄN ĐẮC BỒNG      
(Nhà thơ Nguyễn Vô Cùng)
 
Bềnh Bồng dạt bến Vô Cùng
Trôi ngang số phận tới vùng tịch nhiên
Đường trần hết nợ còn duyên
Câu thơ gởi lại trên miền Cỏ Thơm
Dòng sông nước chảy đá buồn*
Mai tê nước vẫn nhớ nguồn, về đâu?!
Trời tây rười rượi dâng sầu
Tiễn Anh một bước qua cầu tử sinh
Anh về với chốn yên bình
Nén hương xin thắp, lời kinh nguyện cầu…

Quang Hà

Kính tiễn đưa nhà thơ Nguyễn Vô Cùng về Cõi Vĩnh Hằng.
Xin thành tâm chia buồn cùng Tang quyến!

*Sông Thạch Hãn, Quảng Trị.

Author