Thơ

Dòng Cổ Nguyệt

Có thể nói giới nữ-thi-nhân trong làng thơ Việt Nam cận đại, Tuệ Nga là một nhà thơ đã sống trọn cuộc đời với Thơ, cho Thơ và vì Thơ. Bà là một trong số ít ỏi nhà thơ nữ tiêu biểu trong làng thơ Việt Nam hải ngoại và trong nước hiện nay.

Đọc »
vietnam, town, asia-2139871.jpg

Trên Những Miền Quê Hương

…chiều mai nữa, thơ về xanh thêm tuổi
xin gởi về quê Mẹ thuở xa xưa
hương gió cũ trên tháng ngày dĩ vãng
Việt Nam ơi, nỗi niềm nhớ như mưa…….

Đọc »

Hoa poppy tưởng nhớ

Với người Việt chúng ta trên nước Mỹ, chúng ta cũng nên xin chọn một bông poppy màu đỏ cho anh em bạn bè, những chiến sĩ VNCH đã hy sinh trong cuộc chiến 20 năm trên đất nước mình. Xin các bạn hãy yên nghỉ trong màu đỏ của hoa poppy tháng Năm và lòng tưởng nhớ của mọi người…

Đọc »

Điểm TRANG LÀM DÁNG CUỘC ĐỜI

Có những bài thơ đề năm 1955, sau khi Ngọc Dung rời Hà Nội di cư vào Sài Gòn cùng với gia đình…Trân trọng kính mời quý độc giả viếng thăm vườn thơ từ thế kỷ trước của Nguyễn Thị Ngọc Dung.

Đọc »

Mẹ

Nếu con có thể dâng lên
Biếu cho Mẹ quý Mẹ hiền kim cương
Đền bù mỗi giọt lệ vương

Đọc »

SAIGON BUỒN

Sài Gòn buồn, giờ giới nghiêm

Tiếng hàng rao tắt lịm trong đêm
Những em bé đánh giày không còn thấy
Người bán vé số, kẻ ăn xin, giờ co cụm nơi đâu?
Những con đường, ngõ hẻm lặng thinh!
Chiều nay được tin em mất!
Sài Gòn buồn nhỏ lệ thương đau
Xác em giờ ở mãi nơi đâu?
Bình Hưng Hòa hay lò thiêu nào đó?
Không tang lễ, không người đưa tiễn!
Không họ hàng bái biệt hương linh
Em cô đơn về nơi vô định
Sài Gòn buồn, đánh mất phồn hoa
Sài Gòn giờ giới nghiêm

Sài Gòn u tịch phảng phất trầm hương

Sài Gòn buồn, giờ giới nghiêm

Vườn Tao Đàn vắng hẳn bước chân vui
Công viên buồn nhớ bóng ai qua
Dáng em ngồi hờ hững giữa mùa thi
Phố đi bộ chào quên người viễn khách
Nguyễn Trãi về trống vắng hơi đêm
Phố xá đìu hiu, trống trải

Tiếng còi xe như ngừng thở đêm qua

Sài Gòn buồn, giờ giới nghiêm

Buổi chiều hẹn không còn nắng rực
Bến Bạch Đằng gió lộng theo sau
Hoài mong chờ người qua bến đỗ
Em đâu rồi!
Biền biệt nơi đâu?
Nhớ Sài Gòn, lòng giăng nhiều cảm xúc
Những bạn bè, hàng quán thân quen
Những trưa về đón đợi ở Gia Long

Bao nhan sắc làm cho người khốn đốn

Sài Gòn buồn, giờ giới nghiêm

Chuông giáo đường không còn ngân thánh
Đức Bà buồn quy tích trăm năm
Tan Lễ về không cùng em xuống phố
Chủ nhật hồng đâu nữa trong mắt nhung
Bụi đường, xe cộ, đèn xanh/đỏ
Lê Thánh Tôn yên ắng lạ thường thay
Bàn Cờ, Tân Định hiu hắt đêm về
Phạm Ngũ Lão buồn xo người khách lạ

Duy Tân đổ bóng chiều hoang phế

Sài Gòn buồn, giờ giới nghiêm

Sài Gòn những cơn mưa buổi chiều
Không còn dòng người vội vã
Đâu xe cộ chen nhau hối hả
Không dù che, màu sắc áo mưa thưa
Cả mặt đường chỉ mỗi tiếng mưa rơi
Anh nhớ mãi ngày ta cùng sánh bước
Nắm tay em trong nắng sớm ban mai
Sài Gòn thả bộ trên đường phố
Bóng em về òa vỡ hân hoan
Sân trường cũ tóc dài bên áo trắng
Anh đứng nhìn quên cả tiếng chuông vang
Hàng phượng vĩ ngập đầy trong ánh mắt
Con đường về dẫn lối lá me bay
Nhớ Sài Gòn như lòng đang chảy máu
Nước mắt rơi theo từng người lâm bệnh
Sài Gòn của tôi, Sài Gòn của em
Giờ như chiếc lá vàng ủ rũ
Người quét đường ngơ ngẩn nhìn theo
Sài Gòn ơi! Sài Gòn đầy kỷ niệm

Góc thiên đường còn mãi đâu đây

Sài Gòn buồn, giờ giới nghiêm

Sài Gòn đầy thương nhớ!
Sài Gòn bật khóc
Sài Gòn im lặng đáng sợ!
Sài Gòn của tôi đâu?
Bóng kiêu hãnh giai nhân huyền thoại
Ủ rũ lòng một thoáng nhớ hương xưa
Sài Gòn, nhịp sống như ngừng thở
Kẻ tật nguyền mất hẳn trong đêm
 
Sài Gòn buồn, giờ giới nghiêm
 
Những chiếc xe nối đuôi về quê cũ
Tìm an bình nơi những cánh đồng xanh
Mơ Sài Gòn lặng lẽ hồi sinh
Thầm ao ước một ngày trở lại
Sài Gòn buồn như chưa từng có
Khắc khoải lòng thương nhớ, Sài Gòn ơi!
 
Đỗ Vẫn Trọn
San Jose, ngày 28 tháng Bảy năm 2021