ANH ĐẾN THĂM EM ĐÊM 30

Tác giả Nguyễn Văn Bá: ...Các cháu phục Bà và khen Bà quá "cool" đóng cổng bắt Ông ở bên ngoài. Và cứ mỗi năm Tết sắp về, các cháu lại nhắc nhau về chuyên Ông Bà ngày 30 Tết.

Tôi đã nghe bài hát này qua giọng hát Khánh Ly và Anh Khoa từ hơn 40 năm về trước. Lúc ấy vẫn còn áo trắng quần xanh hoặc chỉ là một anh sinh viên tất bật chạy từ trường này qua trường khác để kịp lớp hoặc cho kịp giờ dạy thêm. 
Mơ mộng sau này sẽ dành vài đêm 30 Tết đến với người yêu như những hình ảnh thơ mộng và ấm áp trong bài hát. 

Tôi đã có vài đêm 30 Tết đến với người yêu như mình ước ao. Sau 30/4/75 các trường đóng cửa chỉ học vài ba lớp chính trị hoặc vài lần đi đào kinh. Thời gian thừa thãi và tương lai mù mịt. Gặp mặt và chuyện trò nhiều hơn chớ không còn ’em tan trường về, anh theo Ngọ (đúng nàng tuổi Ngọ!) về! nhưng chưa bao giờ dám nói nữa. 

Đêm 30 Tết 76 và 77, tôi cũng không còn phải canh lửa và nước cho nồi bánh tét to đùng đến gần tận giao thừa nữa. Thịt tìm đâu ra? Nếp tìm đâu ra? Tiền vừa bị đổi, ai cũng gần như vô sản như nhau. Bán chút ít vàng hoặc đồ đạc trong nhà để lén lút mua chút thịt, nếp, lá, v.v. gói vài đòn bánh chưng, bánh tét cho có hương vị Tết là sang cả lắm rồi. Gabriel García Márquez mô tả thời kỳ ông trải qua như “Time of Cholera” chẳng có gì đáng để bàn so với thời kỳ những năm sau 75. Nếu các bạn trẻ muốn biết nó như thế nào nên tìm đọc “The Gulag Archipelago” của nhà văn Nga đoạt Nobel Aleksandr Solzhenitsyn được dịch ra tiếng Việt trước 75 “Quần đảo ngục tù” (PDF).

Đạp xe đến nhà nàng vừa ngâm nga bài hát càng thấm thía và ngậm ngùi hơn trong không khí ảm đạm u buồn của những đêm 30 Tết 76, 77 đó. Lòng mình đang Tết nhưng Trời như chưa sắp Tết, dù hoa mai cũng trổ nụ đơm bông.

Phong tục cũng vẫn như xưa. Nhà nàng đã cổng đóng then cài từ khi trời vừa sập tối. Nàng trong cổng sắt. Tôi bên ngoài cổng. Im lặng nắm tay nhau và cám ơn Trời Phật một năm cũ đầy sóng gió sắp qua. Chúc nhau không phải thấy ai trong gia đình phải khăn gói vào trại. Chúc nhau ai đã phải đi sẽ về trong năm mới. Chúc nhau nhiều sức khỏe không bệnh tật (vì bệnh dính vào người nhưng không tìm đâu ra thuốc) và chúc may mắn – nhưng không biết may mắn để làm gì. Chẳng còn dám chúc nhau gì khác! Không học hành tấn tới. Không phát đạt tài lộc. Không mọi sự như ý. Im lặng để nghe và hưởng không khí Tết trong một đêm trừ tịch tĩnh lặng. Rồi đạp xe về trước khi giờ giới nghiêm tới.

30 Tết 77, tôi đã nhận công việc dạy Toán ở trường Dự Bị Đại Học nhưng cũng không khác gì hơn đêm 30 Tết 76. 
Hai đêm 30 Tết trong thời tình yêu của tôi, thật lãng mạn phải không?

Chúc các bạn đang yêu sẽ có những đêm 30 Tết thật mơ và thật đẹp.

Tái bút: Sau này kể lại câu chuyện đêm 30 Tết cho các con cháu nghe, các con cháu rất thích thú. Các cháu phục Bà và khen Bà quá “cool”, đóng cổng bắt Ông ở bên ngoài. Và cứ mỗi năm Tết sắp về, các cháu lại nhắc nhau về chuyện Ông Bà ngày 30 Tết.

***********