QUÊ NGOẠi
Tâc giả Vưu Văn Tâm: …mỗi năm vào dịp nghỉ hè hay mỗi lần giỗ chạp các trò thường được theo cha mẹ về quê. Đứa nào, đứa nấy đều có dịp về thăm quê tắm sông, hái ổi và khi nghe cô nhắc nhở bùi tai bèn hí hoáy đặt bút xuống trang giấy mới….
Tâc giả Vưu Văn Tâm: …mỗi năm vào dịp nghỉ hè hay mỗi lần giỗ chạp các trò thường được theo cha mẹ về quê. Đứa nào, đứa nấy đều có dịp về thăm quê tắm sông, hái ổi và khi nghe cô nhắc nhở bùi tai bèn hí hoáy đặt bút xuống trang giấy mới….
…Cách đây mấy tuần, một người bạn ở California gởi cho nghe bài “Sắc Hoa Màu Nhớ” của Nhạc Sĩ Nguyễn Văn Đông, lại còn cẩn thận đính kèm hình minh họa: một nữ sinh áo dài trắng nhặt từng cánh hoa phượng đỏ rơi trên vỉa hè, thật là dễ thương!…
Một năm một lần, và đã 24 năm như thế, tôi được gặp lại những khuôn mặt quen thuộc đến với buổi tiệc gia đình Cỏ Thơm. Có người mừng rỡ vì lâu lắm mới gặp lại. Có người mới đến cho thêm niềm vui. Và có người ra đi để lại nỗi buồn. Nhìn …
“…Mãi nhớ giọng ca ngọt ngào của anh bản Tôi Đưa Em Sang Sông (Y Vũ-Nhật Ngân ) phát ra từ quán một buổi chiều trên bãi biển Vũng Tàu năm 1974. Và nhớ những lần đánh đàn ghi ta bản Tình Ca Người Đi Biển vui nhộn của anh sáng tác, thuở mới tập đàn….” Trần Chí Phúc
Kính chúc những người Cha luôn sức khỏe khi còn sống và yên nghĩ nơi cõi vĩnh hằng khi đã qua đời.
” ‘Tuyển Tập Thơ Văn’ này có ba phần, gồm những sáng tác của: Hoa Văn, Nguyễn Phú Long, Trần Quốc Bảo. Ba ‘người làm thơ’ cư ngụ tại Richmond, Virginia… Nhờ thiên duyên an bài, chúng tôi dừng chân nơi đây, miền Đất Lành ‘Virginia is for lovers’, tìm đến với nhau trong ‘Tình Bạn Thơ Văn’ thương mến và tương kính; đó chính là niềm hứng khởi để hình thành Tuyển Tập Thơ Văn này.” -Trần Quốc Bảo
Tôi có một người cha già, lại tàn tật, cụt một chân. Khi tôi sinh ra đời bố tôi cũng đã gần 50 tuổi. Trong một thời gian dài, bố tôi đóng vai trò của một người mẹ…
…chính tôi – đứa con gái thứ nhì có tính con trai và đã từng được cho ăn mặc áo quần con trai – đã từng được gần ba tôi nhiều nhất, được chia xẻ nhiều thú vui đơn giản với ông – cũng không bao giờ quên được người con trai út chí hiếu của bà nội tôi, người đàn ông tình cảm, thông minh, và tuyệt vời nhất trong đời tôi: thầy TỐNG KHUYẾN, BA TÔI.
“Tôi nghĩ ai cung có thể viết một chút về “cha tôi”, ngay cả những ngườii con chưa hề thây mặt cha
mình. Một đứa bạn thân của tôi, không biêt cha mình là ai, cũng đã tựu nhìn vào gương và viết nhưng cảm nghĩ về cha của nó thật cảm động. Riêng tôi, không cân tưởng tượng, tôi cũng thấy cha tôi mỗi
ngày. Khi ở Viet Nam, tôi biết ba tôi là một nhà giáo…”